Đấu Phá Thương Khung Chương 1400: Xâm nhập! First Trước 141 of 165 Go to page. Tới. Tiếp Last. D. doc-truyen. Hạng F. 5/3/16 7.882 1 38 23 nhưng nó lại cực kỳ loang lổ pha tạp. Bản thân Thiên Ma mãng vốn là một loài vật hung tàn, trí tuệ không cao.
Chương 141: Sinh tử thì tốc: Diễm phân phệ lãng thước. Chương trước Chương tiếp. Một khẩu nuốt sạch sẽ tử tinh nguyên rơi vãi trên bãi đá, Tiêu Viêm khẽ lau bùn đất còn dính lại trên mép, quay đầu nhìn bộ dáng đang trợn mắt há hốc mồm của Dược Lão, khẽ hừ một
Chickenhare and the Hamster of Darkness. Thuyết Minh04. Đấu Phá Thương Khung (Phần 5). Fights Break Sphere 5. Meng Qi Shi Shen 3nd Season. Lồng Tiếng12. Thế Giới Khủng Long: Trại Kỷ Phấn Trắng phần 5. Jurassic World: Camp Cretaceous season 5.
Đọc truyện tranh Đấu Phá Thương Khung chap 386 mới nhất 2022 tại kho truyennet. Tìm kiếm gần đây . Chapter 141. 7 tháng trước . Chapter 140. 7 tháng trước . Chapter 139. 7 tháng trước . Chapter 138. 7 tháng trước . Chapter 137. 7 tháng trước . Chapter 136.
Chương 141: Tốc độ sinh tử bình luận dau pha thuong khung đấu phá thương khung Gửi email bài đăng này BlogThis! Chia sẻ lên Twitter Chia sẻ lên Facebook Chia sẻ lên Pinterest. Nhãn: Dị Giới, Đấu Phá Thương Khung, Thiên Tằm Thổ Dậu.
Vay Tiền Nhanh Ggads. Trang ChủĐấu Phá Thương KhungChapter 141Bạn đang đọc truyện tranh Đấu Phá Thương Khung Chapter 141 tải nhanh, không die, không quảng cáo tại NhatTruyenZNếu bạn thấy truyện tranh Đấu Phá Thương Khung tại NhatTruyen hay xin vui lòng nhấn vào nút chia sẻ. Chúng tôi rất vui ơn nếu bạn xem NhatTruyen là một trang truyện tranh yêu thích nhất của không xem được truyện vui lòng đổi "SERVER ẢNH" bên dướiTrang ChủĐấu Phá Thương KhungChapter 141Bạn vừa đọc xong Chapter 141 của truyện tranh Đấu Phá Thương Khung. Trong quá trình đọc truyện nếu bạn phát hiện lỗi hay muốn chia sẻ cảm nghĩ của mình xin vui lòng để lại bình luận truyện tranh bên trước Đấu Phá Thương Khung Chapter 140Chap sau Đấu Phá Thương Khung Chapter 142Bình Luận
Một khẩu nuốt sạch sẽ tử tinh nguyên rơi vãi trên bãi đá, Tiêu Viêm khẽ lau bùn đất còn dính lại trên mép, quay đầu nhìn bộ dáng đang trợn mắt há hốc mồm của Dược Lão, khẽ hừ một cái "Để lãng phí thì thật đáng tiếc!" "Đích xác …Rất đáng tiếc " Không nói gì gật gật đầu, Dược Lão có chút dở khóc dở cười, sau đó thúc giục nói "Đi thôi, nhanh chóng triệt tẩu thôi! Nếu không con vật nhỏ kia quay lai thì …" "Ân " Nghe Dược Lão nhắc nhở, Tiêu Viêm vội vàng gật đầu, ánh mắt lại lần nữa lưu luyến nhìn dịch thể còn sót lại trên bãi đá, sau đó xoay người hướng thông đạo bên ngoài chạy đi "Đấu khí phong thuộc tính Vân Chi lưu lại trong cơ thể lúc này đã hoàn toàn mở ra, Tiêu Viêm, tốc độ trở nên cực kỳ mau lẹ, hai chân vũ động, có cảm giác mơ hồ như đang bay trên mặt đất Sau khi thoát ra ngoài thông đạo, Tiêu Viêm, cước bộ không có chút nào ngơi nghỉ, hướng sơn động bên ngoài chạy như điên lao đi Song ngay khi hắn vừa bước ra khỏi thông đạo không lâu, thì một tiếng sư tử gầm phẫn nộ vang lên, tức thì, tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương thình lình xuất hiện ngay trước tầm mắt của Tiêu Viêm, thú đồng dữ tợn nhìn Tiêu Viêm Thấy tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương đột nhiên xuất hiện, Tiêu Viêm sắc mặt hơi đổi, tốc độ chạy trốn vội vàng kìm hãm lại, bàn chân chà xát trên mặt đất, sau hơn mười thước mới ổn định trở lại được, thân hình ổn định lại được, thì khoảng cách giữa Tiêu Viêm và tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương chỉ có vẻn vẹn mấy chục thước Vể mặt buồn phiền, nhìn thông đạo hơn phân nửa đã bị chiếm cứ, Tiêu Viêm cười khổ nói "Này thuốc xổ, như thế nào không có công hiệu mạnh với tiểu súc sinh này? _" " _ Xin lỗi,ta quên không nói, tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương cùng với bạn sinh tử tinh nguyên do đồng thời cùng được sinh ra, cho nên nó có thể cảm ứng được hết thảy tình trạng của bạn sinh tử tinh nguyên, lúc trước khi ngươi đem bạn sinh tử tinh nguyên đánh vỡ, ta nghĩ lúc ấy đã kinh động đến nó" Tiêu Viêm đương khổ não, trong giới chỉ, thanh âm Dược Lão có chút áy náy vang lên Khóe miệng co quắt, Tiêu Viêm hít sâu vào một hơi, lập tức cũng không có thời gian lý tới Dược Lão, khẽ ngẩng đầu, tầm mắt hoàn toàn chăm chú nhìn tên gia hảo cự phách trước mặt Thú đồng căm tức nhìn Tiêu Viêm, tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương nhãn đồng hiện lên nét đạm tử trên thân thể của nó so với phụ thân cũng có rất nhiều tử tinh, cũng đã bắt đầu tỏa ra quang mang màu tím, bất quá cũng may hiện tại là ở bên trong sơn động, không có sự trợ giúp của ánh nắng mặt trời, nó cũng không thành công triệu hồi ra tử hỏa, nói cách khác, nếu không Tiêu Viêm có lẽ cũng không có nửa cơ hội để đào thoát "Rống rống!"Tiến lên trước từng trảo ẩn chứa lực lượng cự đại, dĩ nhiên trực tiếp làm cho sơn động hơi hơi lung khối đá vụn trên vách núi đã rơi xuống nay bên cạnh chân Tiêu Viêm Nuốt một miếng nước bọt, Tiêu Viêm bàn tay nắm lấy huyền trọng xích, dùng sức, thu vào trong trong nạp mắt nhìn tên ma thú có tổng lực chiến đấu thuộc hàng đỉnh phong trong cảnh giới tam giai, Tiêu Viêm cũng không dám che dấu thực lực bởi đây là thời khắc sinh tử quan đầu Huyền trọng xích thoát ly khỏi cơ thể, Tiêu Viêm thân thể trở nên nhẹ nhàng rất nhiều, đấu khí lưu chuyển trong cơ thể cũng càng thêm hung mãnh, thoát khỏi trói buộc, Tiêu Viêm cả thân người đều tản ra vô tận lực lượng Hơi hơi cử động, Tiêu Viêm rút cuộc cũng chậm rãi bình tĩnh trở lại, bắt đàu tìm kiếm cơ hội để chạy trốn Chưởng trảo bào động trên mặt đát, lợi trảo sắc nhọn, tạo nên một cái khe nhỏ trên mặt đất cứng rắn, tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương lần nữa đạp từng bước tiến đuôi cự đại đột ngột nện lên mặt đất, một khối cự thạch lập tức bị đập bể thành bốn năm lực lượng từ chiếc đuôi, tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương đột nhiên bắn ra ngoài hơn mười thước, sau đó giận dữ kêu "phác sát " Nhìn cái bóng cự đại lưu lại trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn tiểu Tử Tinh Dực Vương giống như một ngọn núi thái sơn phóng tới, Tiêu Viêm bắp chân khẽ động, bàn tay đột ngột giơ lên, hướng đỉnh thông đạo, một hấp lực cuồng dũng từ lòng bàn tay đột ngột bạo xuất ra, Tiêu Viêm thân thể cũng theo đó mà phi thẳng lên, cuối cùng giống như bích hổ du tường, chạy trốn trên vách đá Công kích của tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương thất bại, Tiêu Viêm nắm chặt cơ hội, hấp lực không ngừng phóng ra, thân thể hắn cũng liên tục đổi hướng trên vách đá, điên cuồng hướng sơn động bên ngoài bò đi Vừa mới bò đi một khoảng cách, tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương quay đầu nhìn thấy Tiêu Viêm đang bám trên đỉnh sơn động đào tẩu, cái miệng rộng mở ra, đầu lâu ngửa ra sau, sau đó đột nhiên phun ra một cỗ hỏa diễm tử sắc, nhanh chóng hướng Tiêu Viêm bắn "Ta kháo!"Cảm nhận độ nóng của tử hỏa, Tiêu Viêm bàn tay buông lỏng, thân thể lộn xuống, mũi chân vừa mới điểm xuống mặt đất liền giống như tên rời cung, điên cuồng bắn thẳng ra ngoài cửa sơn động Nhìn tên đạo tặc lấy đi bạn sinh chi vật tẩu thoát, tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương lần nữa phẫn nộ rống vang, hai cánh sau lưng đột nhiên rung lên, dĩ nhiên tại trong sơn động hiển lộ ra, chưởng trảo bò trên mặt đất, thân thể bay lên không trung nửa thước, sau đó hướng Tiêu Viêm đang chạy trốn điên cuồng đuổi theo Trong sơn động, một người một thú, một chạy một đuổi, đang điên cuồng đuổi nhau Khoảng cách lại lẫn nữa được kéo giãn, một cỗ kình phí từ phía sau bắn tới, Tiêu Viêm vội vàng khom người, một khối cự thạch bay sượt qua đầu, cuối cùng nặng nền va vào vách đá, âm thanh ầm ầm vang lên khắp nơi, thạch bích trong sơn động, cũng xuất hiện vài khe nứt Thấy tảng đá ẩn chứa lực lượng kinh hồn, Tiêu Viêm hút vào một ngụm lương khí, bước chân càng điên cuồng chạy đi Bất quá dù Tiêu Viêm tốc độ có mau hơn nữa thì cũng không cắt đuôi được tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương dang lơ lửng phi hành, sau vài phút đồng hồ giành co truy đuổi, Tiêu Viêm rốt cục cũng cảm nhận được áp lực gió càng ngày càng đậm, hiển nhiên, tên kia đang dần dần đuổi kịp Buộc phải mạo hiểm, bàn tay Tiêu Viêm không ngừng rãi dược phấn lấy từ trong nạp giới ra, sau đó cũng chẳng quản gì cả, liều mạng vứt ra phía sau "Bang bang phanh…"Bình ngọc bị nghiền nát, khiến cho trong thông đạo tràn ngập đủ loại màu sắc dược phấn, bất quá đối với tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương cũng không tạo thành chướng ngại gì lớn lao Lần nữa lại kéo dài được khoảng cách, Tiêu Viêm đột nhiên phát hiện có chút quỷ dị, thân thể chính mình ngày càng nóng, một cỗ sóng nhiệt, từ kinh mạch phát ra, sau đó không ngừng tiến vào xương cốt cùng huyết nhục "Chuyện gì xảy ra? _"Biến hóa thình lình trong cơ thể, khiến cho Tiêu Viêm sửng sốt một hồi, bất quá trong thời khắc này, hắn cũng không suy nghĩ được nhiều, cỗ sóng nhiệt trong cơ thể thuần túy là năng lương tinh thuần, khiến cho tốc độ Tiêu Viêm đột nhiên tăng vọt, đồng thời khiến cho hắn tạm thời thoát ly khỏi mồm sư tử " _ Đúng rồi, vừa mới lúc nãy nuốt vào trong bụng tử tinh nguyên? _" Chạy trốn một lúc, Tiêu Viêm trong lòng chợt động,đột nhiên hiểu ra vấn đề " _ Năng lượng thật là tốt nha … _" Sợ hãi than, sắc mặt Tiêu Viêm lại lần nữa biến đổi, nguyên lai cỗ sóng nhiệt trong lúc chạy trốn, càng ngày càng nhiều lên, vừa mới bắt đầu hắn còn miễn cưỡng dựa vào thân thể thôn phệ, tới khi thân thể vượt qua giới hạn, cỗ sóng nhiệt vẫn như cũ không ngừng gia tăng, cuối cùng, da dẻ của Tiêu Viêm cũng bắt đầu nổi lên màu tím " _ Mẹ kiếp, chỉ mới nuốt vào vài giọt thôi mà, năng lượng sao lại nhiều như vậy? Con mẹ nó nhiều đến nỗi không có chỗ để a? _" Thân thể càng ngày càng nóng, khiến cho Tiêu Viêm hoảng sợ, vội vàng quát mắng " _ A! _" Y phục trên thân thể từ từ khô ráo, Tiêu Viêm khuôn mặt hiện lên sắc hồng, miệng thở không ngừng, nhiệt khí thoát ra từ miệng, nhìn qua có chút kinh khủng " _ Rống!" Đương đuổi theo Tiêu Viêm, tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương nhìn tử khí bốc lên từ thân thể hắn, thú đồng càng hiện lên nét giận dữ, đồ vật này vốn dĩ thuộc về mình, lại bị tên đáng chết kia đoạt đi Nghĩ thế, tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương rống lên một tiếng, chưởng trảo hung hăng đạp lên mặt đất, hai cánh trên lưng, tử hoa bạo trướng, tốc độ chợt bạo lâu cự đại, thẳng phía sau đâm vào lưng Tiêu Viêm, xem tình cảnh này, nếu bị đánh trúng, sợ rằng thân thể sẽ tan nát Kình phí cuồng mãnh từ phái sau truyền tới, Tiêu Viêm cũng đã phát hiện ra, hắn đột nhiên xoay người, song chưởng ngạng khí cùng đạm hoàng đấu sắc đấu khí đồng thời cũng tuôn ra Ba loại năng lượng này, hội tụ trên cánh tay Tiêu Viêm, cuối cùng hắn chửi tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương thầm một tiếng rồi oanh kích "Thình thịch! _"Âm thanh cự đại oanh minh, bên trong sơn động, một ít lạc thạch chấn động rơi xuống " _ Phốc xuy!"cánh tay truyền đến lực lượng cự đại, khiến cho thân thể Tiêu Viêm, trong nháy mắt bị đào bắn ra, một khẩu máu tươi cuồng phun ra, ướp nhẹp y phục Tiêu Viêm mặc dù cực kỳ chật vật, nhưng vài loại năng lượng đột nhiên bộc phát cũng khiến cho tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương hung mãnh lẫm nhiên như vậy cũng bị oanh tạc trên không trung vài vòng, cuối cùng nặng nề rơi vào vách đá, từng đạo khe nứt, âm trầm lan tràn ra Thân hình lui nhanh, nhờ sự trợ giúp của nham thạch, rốt cục cũng ngừng lại được, Tiêu Viêm không kịp xóa đi vết máu tại khóe miệng, ngẩng đầu nhìn tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương lại hung hãn lao tới,vội vàng xoay người bỏ trốn Liều mạnh ngạng kháng, sóng nhiệt tử sắc trong cơ thể Tiêu Viêm, sau khi được phát tiết, rốt cục cũng bình ổn trở lại, đồ vật cổ quái này phát ra năng lượng khổng lồ như vậy Tiêu Viêm cũng không nghĩ tới, hắn hiện tại càng điên cuồng bỏ chạy bởi ánh mắt hắn đã nhìn thấy động khẩu bên ngoài "Rống!"Một cỗ sóng nhiệt phía sau truyền tới, đem y phục Tiêu Viêm đốt cháy thành một mảnh tro bụi, luồng hỏa diễm này đã lưu lại sau lưng Tiêu Viêm một đoàn vết sẹo Cắn răng cố nén đau đớn, Tiêu Viêm đôi mắt đỏ ngầu, liều mạng chạy trốn. lúc này dừng bước, ắt hẳn tử là cái chắc Đông khẩu càng ngày càng gần, Tiêu Viêm thậm chí có thể nghe thấy tiếng thú gầm bên ngoài, bàn chân lần nữa đạp mạnh, thân thể bắn đi, rốt cục cũng bắn ra khỏi sơn động Lao ra khỏi sơn động, ánh nắng mãnh liệt của mặt trời khiến đôi mắt Tiêu Viêm hơi hơi đau nhói, tại giữa không trung mạnh mẽ xoay người lại, khuôn mặt hiện lên nét kinh ngạc, nguyên lại chỗ hắn đáp xuống lại là chỗ của hai đầu tam giai ma thú, cái miệng khổng lồ của chúng dữ tợn nhe ra Đứng gần nhìn cái miệng rộng của hai đầu ma thú, Tiêu Viêm trong lòng thoáng tuyệt vọng, toàn thân hắn bây giờ vô lực, cơ bản không còn nửa điểm lực lượng để thay đổi cục diện Ngay khi hắn nhắm mắt chết, thì hai đạo kiếm cương dày đặc, đột nhiên từ phía chân trời bạo bắn xuống, hai đầu ma thú hung ác nhất thời bị bổ đoạn ngang, Tiêu Viêm hoa mắt lên, thân thể chui vào một chỗ mềm mại phun hương Mông lung mở mắt ra, Tiêu Viêm nhìn thấy vẻ mặt lo âu trên dung nhan tiếu mỹ
Nghe tiếng thét tràn ngập sát ý của Cửu Phượng, Tiêu Viêm cũng chậm rãi quay đầu lại, ánh mắt lạnh lẽo giống như hung thú khóa chặt lấy tên thấy ánh mắt đầy sát khí của Tiêu Viêm, Cửu Phượng chợt cảm thấy ớn lạnh, lúc này mới khôi phục lại một chút bình tĩnh, nhưng sắc mặt âm hàn vẫn không hề có ý nhượng bộ nhìn chằm chằm vào Tiêu Viêm, điềm nhiên nói "Chúng ta và ngươi cùng xông vào Bồ Đề thụ, vượt qua nhiều cửa ải như vậy, nhưng hiện giờ ngươi lại muốn lấy hết Bồ Đề Tử, như vậy có còn đạo lý hay không?"Nghe vậy, Tiêu Viêm chợt bật cười, hài hước nói "Đạo lý sao? Chỉ sợ đây không phải suy nghĩ của ngươi? Chẳng phải nắm đấm ai to thì người ấy được hay sao?"Tiêu Viêm cũng hiểu được, nếu không phải lực lượng bên hắn đủ để Cửu Phượng phải kiêng kị thì chỉ sợ hắn đã mạnh mẽ cướp đoạt. Phân rõ phải trái? Đó chỉ là câu cửa miệng của kẻ yếu mà thôi. Khóe mắt Cửu Phượng co quắp vài cái, sát ý trong lòng bùng phát, nhưng cũng may hắn vẫn giữ được vài phần tỉnh táo, không động thủ ngay mà quay sang nhìn Hồn Ngọc, giọng âm trầm nói "Chắc Hồn Ngọc huynh cũng không vui vẻ khi thấy bọn người kia ẵm hết Bồ Đề Tử đi, khiến cho tất cả cố gắng của chúng ta biến thành bọt nước hết chứ?"Sắc mặt Hồn Ngọc rất bình tĩnh, cũng không trả lời, nhưng vẻ âm trầm trong mắt đã nói lên sự không cam lòng của hắn. Cho dù tâm kế của hắn có sâu mấy đi chăng nữa thì lúc này cũng không thể kiềm chế được lửa giận và sát ý trong lòng."Tiêu Viêm, giao tám hạt Bồ Đề Tử cho Hồn tộc ta và Thiên Yêu Hoàng tộc, việc này coi như xong." Sau một lúc trầm mặc, cuối cùng Hồn ngọc cũng cất tiếng âm trầm Viêm mỉm cười xòe bàn tay ra, bên trong vẫn còn mười một hạt Bồ Đề tử. Nếu giao tám hạt theo lời đối phương thì hắn cũng chỉ còn lại ba hạt, việc này Tiêu Viêm không thể làm được. Vả lại, Bồ Đề tử có khả năng nâng cao xác suất tiến vào cảnh giới Đấu Thánh, thậm chí còn có thể dùng để luyện chế thành Bồ Đề đan, loại đan dược Bát phẩm Cửu sắc đan lôi này đủ khiến cho tất cả các cường giả Đấu Tôn đỉnh phong phải điên cuồng. Nếu lúc này đưa Bồ Đề tử cho bọn người kia, không chừng sau này lại xuất hiện thêm một cường giả Đấu Thánh, như vậy chẳng phải Tiêu Viên đã tự tạo thêm kình địch cho mình hay sao?Chuyện ngu xuẩn như thế, Tiêu Viêm không thể nào làm được. Bởi vậy, hắn liền lắc lắc đầu, chậm rãi nói" Ta từ chối!"Tiêu Viêm vừa nói xong, bầu không khí lập tức trở nên căng thằng, không khí áp bức bao trùm mọi người. Ai cũng biết, chuyện ngày hôm nay đã không thể thương lượng nổi nữa. Sắc mặt Hồn Ngọc cực kỳ âm hàn nhìn chằm chằm Tiêu Viêm, một lúc sau mới chậm rãi gật gật đầu nói "Nếu vậy thì cứ làm thịt ngươi đã…""Ầm!"Nương theo âm tiết cuối cùng của Hồn Ngọc, đấu khí của các cường giả của Hồn tộc và Thiên Yêu Hoàng Tộc dường như không hẹn mà cùng bạo phát, thân hình chợt lóe lên bao vây lấy nhóm người Tiêu đám người Hồn Tộc cùng Thiên Yêu Hoàng Tộc cùng động thủ, sắc mặt của mấy người Huân Nhi liền trở nên lạnh như băng. Tiến lên phía trước một bước, đấu khí trong cơ thể cũng cấp tốc vận chuyển."Hồn Ngọc, ngươi thật sự muốn khơi dậy đại chiến giữa Cổ Tộc và Hồn Tộc sao?" Cổ Thanh Dương quát lạnh."Hắc, đại chiến? Từ trước tới giờ, Hồn Tộc ta chưa hề ngán ngại Cổ Tộc các ngươi. Để cho các ngươi bình yên như vậy cũng chỉ là cho các ngươi thêm thời gian mà thôi, ngươi nghĩ Hồn Tộc chúng ta không dám động thủ với các ngươi hay sao chứ?" Nghe vậy, trên mặt Hồn Ngọc lại xuất hiện nụ cười, rồi ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Tiêu Viêm, nói "Gần đây danh tiếng của ngươi trong Hồn Tộc ta cũng không nhỏ. Khi Tứ Thiên Tôn thất thủ quay về, ta đã nói nếu muốn động thủ thì nên động thủ sớm một chút. Nhưng mấy lão già kia lại không quá để ý, vậy nên ngươi mới có thể sống đến bây giờ, nhưng ta nghĩ bây giờ cũng có thể kết thúc rồi."Vừa nói xong, đấu khí đen tuyền đã ùn ùn bộc phát từ cơ thể Hồn Ngọc, từng luồng dao động âm lãnh không ngừng tràn thụ được đấu khí mạnh mẽ của Hồn Ngọc, trên mặt dám người Huân Nhi cũng hiện lên vẻ ngưng trọng. Trong Hồn Tộc, thực lực của Hồn Ngọc chắc chắn có thể xếp vào ba vị trí đầu tiên của lớp trẻ. Nhân vật thế này cũng rất khó giải quyết."Tiêu Viêm giao cho ta, Cửu Phượng huynh cùng ngững người khác lo đám còn lại."Nghe những lời của Hồn Ngọc, Cửu Phượng cũng gật gật đầu, nói "Thật ra ta cũng muốn chơi đùa với tên tiểu tử này một chút, nhưng nếu Hồn Ngọc huynh đã mởl ời thì giao hắn cho ngươi vậy.""Động thủ! ""Ầm!"Cửu Phượng quát lạnh một tiếng, trong mắt đám người đang vây quanh nhóm Huân Nhi đều xuất hiện sát ý, đấu khí chợt bùng phát tấn công về phía mặt với sự vây công của Hồn Tộc và Thiên Yêu Hoàng Tộc, đám người Huân Nhi cũng hừ hạnh một tiếng, vung tay lên hóa giải những luồng đấu khí kia. Tuy nhân số của họ không đông bằng đối phương nhưng thực lực lại nhỉnh hơn một chút."Tiêu Viêm ca ca, Hồn Ngọc giao cho ta đi?"Chấn vỡ luồng đấu khí kia, Huân Nhi liếc nhìn Tiêu Viêm, nói."Không cần…"Tiêu Viêm mỉm cười, nếu là lúc trước khi đi vào Bồ Đề Cổ Thụ mà nói thì hắn phải sử dụng hỏa liên mới có thể thủ thắng được Hồn Ngọc. Nhưng hiện giờ, cho dù là cảnh giới hay chiến lực thì Tiêu Viêm đều áp chế Hồn Ngọc, tên kia lấy cái gì mà đấu với hắn?"Vậy huynh cẩn thận một chút!" Nghe vậy, Huân Nhi cũng khẽ gật đầu một Viêm cười cười, chậm rãi bước về phía trước, mà đám người đang bao vây cũng tránh ra một con đường, đợi khi Tiêu Viêm đi qua mới vây đám người Huân Nhi lại lần nữa."Đà Xá Cổ Đế Ngọc ở trong tay ngươi?" Nhìn Tiêu Viêm, hai mắt Hồn Ngọc chớp động hắc mang."Muốn nó? Vậy tới lấy đi!" Tiêu Viêm cười mắt Hồn Ngọc híp lại, khuôn mặt trắng như ngọc đột nhiên xuất hiên hàn ý. Nhìn bộ dáng thong dong của Tiêu Viêm, sát ý trong lòng hắn càng thêm dữ dội."Miệng lưỡi lợi hại lắm." Hồn Ngọc cười Hồn Ngọc, Tiêu Viêm cười cười, nói "Đừng có giở loại thủ đoạn này trước mặt ta, vô dụng thôi."Vừa dứt lời, Tiêu Viêm đánh mạnh một quyền vào hư không, kình phong nóng rực thành hình trên nắm tay. Nhất thời, mảnh không gian này đột nhiên nổi lên trận trận dao động vô cùng kịch liệt. Sau đó, một đạo nhân ảnh chật vật bay ngược trở lại, rõ ràng là Hồn một quyền của Tiêu Viêm đẩy lui, khuôn mặt Hồn Ngọc trở nên ngưng trọng. Nhìn thoáng qua đạo tàn ảnh đang dần phai nhạt kia, hắn không ngờ Tiêu Viêm lại mẫn cảm như Viêm nhìn Hồn ngọc một cái, lại nhìn trận hỗn chiến ở cách đó không xa, hơi lắc lắc đầu, cũng không trì hoãn thêm nữa. Cước bộ tiến lên phía trước một bước, một luồng khí tức mênh mông bỗng xuất hiện rồi lập tức bạo khí tức này vừa xuất hiện thì đã thổi quét cả mảnh không gian chỉ trong nháy mắt, những cường giả thực lực hơi kém đều cảm nhận được một loại áp lực mơ hồ."Cửu tinh Đấu Tôn đỉnh phong!"Ở phía xa, khi cảm nhận được khí tức mạnh mẽ này thì sắc mặt những cường giả trung lập cũng biến đổi. Ánh mắt hiện lên nét kinh hãi nhìn chằm chằm Tiêu Viêm. Bọn họ có thể khẳng định, thực lực lúc trước của Tiêu Viêm chắc chắn không mạnh như vậy. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - FULLKhuôn mặt Hồn Ngọc lúc này cũng run lên, sắc mặt trở nên cực kì khó coi. Hiện giờ, hắn đã hiểu được tại sao Tiêu Viêm không hề e ngại hắn."Đấu Tôn đỉnh phong thì sao chứ? Chẳng lẽ ta sợ ngươi sao?"Hít sâu một hơi, Hồn Ngọc áp chế nỗi khiếp sợ trong lòng. Thủ ấn chợt biến đổi, một dấu tộc văn chậm rãi xuất hiện. Mà theo đó, khí tức của Hồn Ngọc liền tăng vọt lên không hề thua kém Tiêu Viêm."Bát chuyển sao, nhưng như thế vẫn chưa đủ."Cảm nhân được khí tức của Hồn Ngọc, Tiêu Viêm mỉm cười lắc lắc đầu."Có đủ hay không, giao thủ mới biết được"Hồn Ngọc cười lạnh, thủ ấn liên tiếp biến ảo, tạo nên từng đạo ấn quyết phức tạp. Đấu khí trong cơ thể nhanh chóng ngưng tụ thành một chưởng ấn đen tuyền làm cho người ta cảm thấy sợ hãi. Tại trung tâm chưởng ấn, tiếng kêu khóc thảm thiết không ngừng truyền ra, thậm chí còn có cả những gương mặt dữ tợn xuất hiện."Diệt Hồn Chưởng!"Khi những tiếng kêu gào trong chưởng ấn càng lúc càng kịch liệt, Hồn Ngọc gầm lên một tiếng. Chưởng ấn màu đen đánh về phía Tiêu Viêm như sấm dù chưởng ấn không lớn nhưng ẩn chứa lượng đấu khí âm lãnh vô cùng khổng lồ. Hiển nhiên, Hồn Ngọc cũng hiểu được, trước thực lực tăng vọt của Tiêu Viêm, nếu không xuất toàn lực thì chỉ có một kết cục là bại vong mà thôi."Ta nói rồi, vậy còn không đủ…"Nhưng đối mặt với chưởng ấn cường hãn này của Hồn Ngọc, Tiêu Viêm vẫn chậm rãi lắc đầu rồi bước lên hai bước, trực tiếp xuất hiện phía trước chưởng ấn trong những ánh mắt khiếp sợ. Trên tay phải của hắn, hỏa diễm nóng bỏng đột ngột trào ra, sau đó nhẹ nhàng vỗ lên chưởng ấn màu đen kia."Rắc!"Hai bên va chạm, mọi người đều kinh hãi nhận thấy chưởng ấn màu đen kia bị một chiêu tiện tay của Tiêu Viêm phá hủy chỉ trong tích tắc. Loại lực lượng này là sự áp chế tuyệt đối giữa cảnh hai cảnh giới khác nhau!
Bạn có thể thích Tags Nettruyen , Truyenqq , Blogtruyen , Manhuavn , Manhwatv , Tiemsachnho , Teamlanhlung , Truyentranhaudio , Vlogtruyen , Vcomi , Doctruyen3q , Nhattruyen , Truyện tranh , Truyen tranh online , Đọc truyện tranh , Truyện tranh hot , Truyện tranh hay , Truyện ngôn tình , mi2manga , vcomycs , otakusan , ocumeo , Đấu Phá Thương Khung , Chapter 141 , Đấu Phá Thương Khung Nettruyen , Đấu Phá Thương Khung Blogtruyen , Đấu Phá Thương Khung truyenqq , Đấu Phá Thương Khung Chapter 141 , Đấu Phá Thương Khung Chapter 141 Nettruyen , Đấu Phá Thương Khung Chapter 141 Blogtruyen , Đấu Phá Thương Khung Chapter 141 Truyenqq ,
dau pha thuong khung 141